Hôm ấy, LĐLĐ tỉnh Bình Dương tiến hành trao quà cho các công nhân có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn của Công ty TNHH Shyang Hung Cheng. Chị Điệp, công nhân chuyền Y3 khâu thành hình là một trong số đó. Dù rất muốn đến dự, nhưng sức khỏe quá yếu, chị Điệp không đến được.
Nằm ở nhà trọ, chị miên man suy nghĩ đến tương lai mịt mờ phía trước.
Không biết bệnh tình sẽ tiến triển ra sao? Chị đã xin nghỉ không lương hồi tháng 12 năm ngoái để đi điều trị. Con còn nhỏ quá, đứa lớn mới học lớp 8, vợ chồng chị đã gửi về quê An Giang nhờ ông bà ngoại chăm sóc, đứa nhỏ mới học lớp 1 được ở cùng anh chị còn chưa hiểu rõ về căn bệnh của mẹ. Cả nhà trông đợi vào khoản lương hơn 6 triệu đồng/tháng của chồng chị.
Tiền thuê trọ và điện nước đã ngốn hết gần 1,8 triệu đồng. Cộng với tiền chữa bệnh hàng tháng của chị thì thu nhập đó không thể đủ, chị phải đi vay mượn người thân dưới quê để có tiền chữa bệnh. Chị không biết sẽ lấy đâu ra tiền để trả nợ!
Bất ngờ chị nhận được cuộc gọi từ Công đoàn Công ty thông báo ít phút nữa đoàn sẽ đến thăm chị. Vừa mừng lại vừa lo. Chị quýnh quáng khi nhìn quanh khung cảnh tuềnh toàng của phòng trọ. Chẳng biết sắp đặt lại ra sao cho tươm tất hơn, chị đành thở dài bất lực.
Ít phút sau, đoàn đến. Trái với tưởng tượng ban đầu, đồng chí Phó Chủ tịch HĐND tỉnh Bình Dương, đồng chí Chủ tịch LĐLĐ tỉnh và các đồng chí trong đoàn vô cùng gần gũi, ân cần khiến mặc cảm trong chị nhanh chóng xóa nhòa.
Cứ vậy, chị thoải mái bộc bạch về hoàn cảnh của mình, cả những nỗi niềm giấu kín giờ cũng có dịp được nói ra, chị thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.
Chị Điệp chia sẻ, mình thường xuyên nhận được sự quan tâm, hỗ trợ của Công ty, Công đoàn Công ty và LĐLĐ tỉnh. Mới gần đây, Chủ tịch Công đoàn Công ty đến nhà trọ trao quà cho chị là 10 triệu đồng, trích từ quỹ hỗ trợ công nhân khó khăn của LĐLĐ tỉnh.
“Khi nhận được sự quan tâm, động viên của các cấp công đoàn, tôi cũng bớt tủi thân và lấy lại tinh thần lạc quan hơn để điều trị bệnh. Tôi chỉ ước mau khỏe trở lại để đi làm, có tiền trả nợ mọi người đã cho mình vay mượn lúc khó khăn và để lo cho các con ăn học nên người”.
Gương mặt nữ công nhân vốn xanh xao, hốc hác vì bệnh tật bỗng tươi tắn lạ thường khi nhắc đến các con: “Cháu lớn hiểu chuyện, biết thương ông bà, ba mẹ khó nhọc nên chăm chỉ học hành và học giỏi lắm, năm nào cháu cũng được giấy khen về treo đầy nhà các anh chị ạ”.
“Tôi chỉ mong có ngày khỏi bệnh, đi làm trở lại, kinh tế ổn hơn sẽ đón cháu lên đây để gia đình đoàn tụ!”, ánh mắt người mẹ lấp lánh niềm hy vọng.
![]() |
Chị Điệp (đeo khẩu trang) xúc động trước sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh và LĐLĐ Bình Dương. Ảnh: CĐCC |
![]() Siết tay tôi thật chặt, anh Tạo - công nhân Công ty Ô tô 1-5 nở nụ cười tươi, bảo: “Anh được về hưu rồi ... |
![]() Tròn 20 năm nào nghề nạo vét bùn thải dưới cống, niềm vui của anh Nguyễn Trình (SN 1981, quê Thừa Thiên Huế) là kết ... |
![]() Khác với mọi ngày, hôm nay chị Thúy tự thưởng cho mình một đoạn đường đi xe thật chậm để hít hà hương hoa sữa ... |
Tin mới hơn

“Thay” tư duy - “đổi” vận mệnh

Bất cập chính sách khi sắp xếp lại tổ chức bộ máy ở vùng đặc biệt khó khăn

Nghị quyết 57: Cởi trói pháp lý, mở đường sáng tạo
Tin tức khác

Biến phế phẩm thành “vàng” – sáng kiến của người cán bộ yêu nghề

Nghị quyết 57: “Cánh cửa vàng” mở ra kỷ nguyên mới cho công nhân Việt Nam

“Gieo hạt” tri thức, “gặt mùa” đổi thay

Nghị quyết 57: Người lao động có cơ hội “thăng hoa” cùng thời đại số

“Kênh ba bên” - mô hình đối thoại cần thiết trong nền kinh tế thị trường
