![]() |
Cơ sở mầm non Đồ Rê Mí ở Bắc Ninh đã bị đình chỉ sau vụ cháu bé 3 tuổi bị bỏ quên trên ôtô vào ngày 13/9. Ảnh: H.A |
Nếu không có chiếc quần bò “dẫn” đến cháu bé bất tỉnh ở hàng ghế sau, nếu cửa không hé chút để còn không khí vào, nếu không phát hiện, cấp cứu kịp thời và đúng cách… có lẽ chúng ta lại phải đau đớn nhìn thêm một cháu bé nữa ra đi. Một tai nạn ngay khi người ta vừa chấn chỉnh, rà soát và cảnh báo đến tất cả dịch vụ xe đưa đón học sinh trên cả nước. Tưởng chừng vô lý, nghĩ như không thể nhưng vẫn xảy ra…
Vẫn biết là cá biệt, vẫn nghĩ là tai nạn không ai muốn và vẫn mong đừng bao giờ xảy ra. Nhưng như vụ Gateway, ở Bắc Ninh thì đứa trẻ ấy cũng đi trên xe chỉ độc nhất tài xế làm tất cả việc đón đưa, trả trẻ mà chưa hề được đào tạo hay ý thức rõ trách nhiệm việc mình làm. Buồn thay chuyện đó không hiếm, chẳng lạ cũng chưa hề bất bình thường. Trẻ em vẫn đến trường trên nhiều chiếc xe không ai dám chắc an toàn tuyệt đối, đi về trong vòng tay bảo bọc của người đưa đón và tài xế được đào tạo bài bản, tay nghề vững cùng ý thức cao.
Không chỉ chuyện đưa đón, cũng chẳng riêng gì việc bỏ quên hay sơ suất nhỏ bé nào đó. Những nhà trẻ, cơ sở mầm non tự phát nằm lẫn trong khu dân cứ khó ai kiểm soát, những dịch vụ nuôi dạy trẻ chỉ ồ lên khi sự cố đau lòng bùng phát, những giáo viên đánh trẻ như kẻ thù… Chuyện không thể chấp nhận hay chẳng nên tồn tại như thế, phụ huynh và các con bé bỏng ở nhiều nơi vẫn phải chịu đựng hàng ngày. Người ta cứ coi đón trẻ là chuyện bình thường, an toàn cho chúng là việc cho xong, bình yên cho các con là chuyện của người khác.
Rồi đây sẽ lại chấn chỉnh, quy trách nhiệm hay đóng cửa trường, đình chỉ công việc hay xử lý ai đó. Sẽ lại là những lời hứa, chỉ đạo và lắng nghe tạm thời. Nhưng để trẻ an toàn đến trường, bình an trong lớp và vui vẻ ra về; có lẽ không chỉ cho chúng ăn, ngủ,nghỉ hay đưa đi, đón về là xong.
Các con phải được giao cho những người được đào tạo đàng hoàng, trách nhiệm tử tế, tình thương đủ đầy… dù họ chỉ làm một công việc nhỏ. Nếu chỉ sơ sót một khâu nào đó, tôi không dám chắc Gateway hay Bắc Ninh có phải là lần cuối cùng.
Trừng phạt có thể để lại bài học nhưng liệu có đổi thay tận gốc? Xử lý có thể thấy rõ trách nhiệm và trả giá nhưng có còn Gateway 2,3 hay Bắc Ninh 4,5? Một khi mọi thứ mới chỉ nhìn trên ngọn, chạy theo sự vụ và quyết liệt “phong trào” thì an toàn cho con trẻ vẫn là huyễn hoặc xa vời.
Chỉ khi nào tình thương, trách nhiệm, kỷ cương cùng sự chuyện nghiệp trong môi trường giáo dục lan tỏa thì con em chúng ta mới thực sự bình an.
![]() Trong khi Bắc Bộ nắng ráo, khu vực Tây Nguyên và Nam Bộ tiếp tục xảy ra mưa dông trên diện rộng trong ngày đầu ... |
![]() Các ông các bà không thích sao Hàn không đồng nghĩa với việc các vị cợt nhả những người thích nó. |
![]() Trong những năm qua, phong trào rèn luyện thể dục - thể thao trong công nhân lao động luôn được Công đoàn các Khu công ... |
Kinh tế - Chính sách
Cổ phiếu VFS sau ngày đầu hứng khởi

Giữ quận Hoàn Kiếm và tinh thần của Hà Nội

Không thừa thế xông lên để “gậy ông đập lưng ông”

Ba con số thiếu chủ ngữ

Khi công nhân “bàn luận” với Chủ tịch Quốc hội
Văn hóa - Xã hội

Mong ước đầu năm học

Tính cách của Nguyễn Thanh Long và số phận của ông Nguyễn Trường Sơn 1

Nghĩ về một ngày lễ lớn của lực lượng Công an Nhân dân

Oppenheimer và cách kể một câu chuyện lịch sử

300 ngàn thí sinh và lựa chọn không vào đại học
Môi trường - Sức khỏe

Ai đã đặt tên cho dòng sông?

Vụ bắt cóc 20 giây

Tang thương Phố Núi

Bằng chứng F

Vụ sạt lở do… “nhân tai”
Tin mới

Đã đến lúc phải nhìn lại AI

Đằng sau trào lưu “búp bê hóa” con người

Viên “kẹo rau” đắng ngắt!
Tin tức khác

Sự lặp lại thú vị của lịch sử

“Giang hồ mạng” đi quảng bá thương hiệu

Lùm xùm ViruSs và dopamine hóng hớt

Động đất thì phải làm gì?

Tờ vé số 2 tỷ không “nguyên hình, nguyên khổ”
