![]() |
Ông Đoàn Ngọc Hải khi hoàn thành chặng đua hơn 42km - Ảnh: Tiền Phong |
Ấn tượng ở chỗ, ông Hải đã không còn mặc chiếc sơ mi trắng, một tay cầm vertu gọi điện, một tay chỉ trỏ. Ấn tượng ở chỗ, khuôn mặt khó đăm đăm của ông Hải ngày nào giờ ánh lên vẻ sảng khoái của vận động. Ấn tượng ở chỗ, đi kèm tấm ảnh là rất nhiều thông tin về những tháng ngày sau khi ông Hải rời hệ thống nhà nước.
Cụ thể, ông Hải đăng ký cự ly 42 km - cự ly “hạng nặng” với dân chạy. Và ông đã hoàn thành chặng đua này trong khoảng thời gian quy định là 6 giờ. Ông nhận được “medal” (tạm dịch: huy chương) của ban tổ chức. Tấm huy chương này chỉ mang tính danh dự dành cho những ai hoàn thành chặng đua. Nhưng với cá nhân tôi, người đã theo dõi các hoạt động thời ông Hải “đi dẹp vỉa hè”, nó có ý nghĩa thật lớn.
Ông đã chạy qua được những thị phi về chiếc điện thoại Vertu hay chiếc đồng hồ Patek Philippe; chạy qua cả những tranh cãi trái chiều quanh quan điểm “đập hết”, “cẩu hết” để lập lại trật tự vỉa hè. Và hơn hết, tôi không thấy ông còn cô đơn như trước nữa.
Tôi vẫn nhớ hình ảnh ông Hải ngồi ở phòng làm việc, xem clip được báo chí quay lại khi thực trạng “tái chiếm” vỉa hè diễn ra. Ông ngồi lặng, sau lưng ông là bảng lịch làm việc trống trơn.
Ông gần như thúc thủ chịu đựng những trở lực từ “nền kinh tế vỉa hè”. Hay hình ảnh ông nhỏ xíu, một mình giữa vỉa hè đêm về. Xung quanh ông là khoảng không trống rỗng và vắng tanh. Một hình ảnh đầy cô đơn và bất lực khi ông muốn thay đổi mạnh mẽ mà thực tế thì ngổn ngang.
Còn giờ đây, ông chạy cùng 2.000 vận động viên chuyên và không chuyên. Ông chia sẻ cho phóng viên xem những clip được ông quay về cảnh mọi người tương trợ nhau trên chặng đường dài. Ông nói về niềm vui khi được chạy và tận hưởng phong cảnh đẹp của biển đảo quê hương. Ông cũng nói với báo giới rằng, nhiều người nhận ra và cổ vũ ông nhiệt tình, nên dù đã thấm mệt, ông không dám đi bộ vì… ngại.
Không chỉ ông Hải, gần đây, ông Bạch Ngọc Chiến bỏ vai trò quản lý nhà nước để chuyển sang lĩnh vực tư nhân. Sự kiện ông Chiến thôi việc cũng khiến nhiều người bất ngờ. Song, ông Chiến chia sẻ một ý khá hay: Tôi không thích chữ “từ quan”. Đây chỉ là sự thay đổi công việc, một lựa chọn cá nhân và là một điều bình thường trong xã hội ngày càng có nhiều lựa chọn cho mọi người.
Ông Hải, ông Chiến làm vai trò quản lý ở mức độ này, mức độ kia nhưng đằng thẳng mà nói, đó là những công việc. Nếu coi đó là một công việc: có lương, có chế độ đãi ngộ và cả những khó khăn thì việc các ông lựa chọn công việc khác phù hợp hơn là một lẽ rất bình thường. Và giờ, ông Chiến bắt đầu công việc mới với nhiều thử thách. Ông Hải tiếp tục hành trình sinh nhai bằng homestay và chạy marathon.
Và đôi khi, chưa bàn tới những công việc lớn lao, chỉ gắng luyện tập để là một công dân khỏe mạnh, hạnh phúc đã là đóng góp nhiều cho quê hương, xứ sở rồi.
![]() |
![]() |
![]() |
Kinh tế - Chính sách
Cổ phiếu VFS sau ngày đầu hứng khởi

Giữ quận Hoàn Kiếm và tinh thần của Hà Nội

Không thừa thế xông lên để “gậy ông đập lưng ông”

Ba con số thiếu chủ ngữ

Khi công nhân “bàn luận” với Chủ tịch Quốc hội
Văn hóa - Xã hội

Mong ước đầu năm học

Tính cách của Nguyễn Thanh Long và số phận của ông Nguyễn Trường Sơn 1

Nghĩ về một ngày lễ lớn của lực lượng Công an Nhân dân

Oppenheimer và cách kể một câu chuyện lịch sử

300 ngàn thí sinh và lựa chọn không vào đại học
Môi trường - Sức khỏe

Ai đã đặt tên cho dòng sông?

Vụ bắt cóc 20 giây

Tang thương Phố Núi

Bằng chứng F

Vụ sạt lở do… “nhân tai”
Tin mới

Đã đến lúc phải nhìn lại AI

Đằng sau trào lưu “búp bê hóa” con người

Viên “kẹo rau” đắng ngắt!
Tin tức khác

Sự lặp lại thú vị của lịch sử

“Giang hồ mạng” đi quảng bá thương hiệu

Lùm xùm ViruSs và dopamine hóng hớt

Động đất thì phải làm gì?

Tờ vé số 2 tỷ không “nguyên hình, nguyên khổ”
