![]() |
Học nấu ăn ở Trường Dạy nghề Thanh Xuân. Bạn trẻ yêu thích nghề nấu ăn hoặc muốn mở nhà hàng có thể đi học ở đây. Ảnh truongthanhxuan.com |
Trong “bạt ngàn” thông tin tìm phòng trọ, cho thuê phòng trọ công nhân, tôi bắt gặp một trường hợp nhượng phòng trọ khá “lạ” kèm theo lý do bạn nhượng lại.
Bạn kể rằng, ngày đi làm công nhân, mẹ bạn cho một triệu rưỡi, bạn xin việc ở một công ty nhựa và thuê căn phòng này với giá sáu trăm nghìn một tháng chưa kể tiền điện nước. Công việc của bạn rất vất vả, độc hại nhưng bạn vẫn gắng làm. Nhiều hôm hết giờ làm về phòng bạn khóc vì quá mệt mỏi và thấy thương thân, tủi phận. Tuy vậy, bạn không bỏ cuộc. Tháng lương đầu tiên bạn được nhận năm triệu đồng. Bạn dành một khoản mua chiếc xe đạp để đỡ phải đi bộ.
Tiếp theo, bạn xin vào một công ty điện tử gần đó, công việc đỡ vất vả hơn, thu nhập tốt hơn. Bạn dành dụm mua được xe máy, rồi cứ thế, tích tiểu thành đại, giờ bạn có lưng vốn hơn một trăm triệu đồng. Bạn quyết định “đi học một nghề mà mình yêu thích” và muốn nhượng lại căn phòng cho ai có nhu cầu mà không thu khoản phí nào.
![]() |
Bạn trẻ trong câu chuyện trước khi có thể đi học một nghề mà mình yêu thích đã làm ở một công ty nhựa. Ảnh minh họa của taichinhdoanhnghiep.net.vn |
Câu chuyện giản dị mà đáng suy ngẫm. Có vẻ bạn là một thanh niên lớn lên trong một gia đình nghèo. Bạn không có điều kiện học đại học hoặc học nghề. Bạn đi làm với xuất phát điểm rất thấp, hầu như không có tiền, không có nghề, thậm chí không có cả chiếc xe đạp để đi. Chỉ với lòng quyết tâm, một nghị lực sắt đá và sự kiên trì, bạn đã đạt được những bước tiến vững chắc trong hành trình “vào đời” không hề thênh thang với bạn.
Đáng quý hơn, bạn tiết kiệm, chắt chiu, giờ có một khoản tiền với nhiều người không lớn nhưng cũng không hề nhỏ; bạn có thể lựa chọn mua một mảnh đất, tính chuyện lập gia đình hoặc đầu tư kinh doanh một mặt hàng nào đó. Nhưng bạn quyết định đi học nghề, tự “sắm cho mình chiếc cần câu” để “câu cá” trong tương lai; đồng thời thỏa nỗi khát khao được học một nghề yêu thích bấy lâu nay mà chưa được học do không có điều kiện.
Thông tin ở bài viết nhượng phòng trọ không đủ cho tôi biết bạn là nam hay nữ; cũng như bạn không nói mình sẽ học nghề gì. Nhưng cách kể của bạn, việc nhiều hôm do quá vất vả, bạn đã khóc than thân tủi phận; rồi cách bạn mua sắm, tiết kiệm, dành dụm tiền, tôi nghĩ nhiều khả năng bạn là nữ. Hơn một trăm triệu đồng để bạn học nghề chứng tỏ đó cũng là một học trình nghiêm túc, dài hơi. Và bạn sẽ tự trang trải tất cả cho mình.
![]() |
Để dành dụm tiền đi học một nghề mà mình yêu thích, bạn trong câu chuyện cũng đã đi làm ở một công ty điện tử. Ảnh minh họa của vietnambiz.vn |
Tôi khâm phục ý chí và cách làm chủ cuộc sống, làm chủ công việc, lựa chọn nghề nghiệp của bạn. Bạn không bằng lòng với thành công ban đầu, không chấp nhận một công việc nhiều rủi ro, bấp bênh bởi chưa được học nghề. Hẳn là học xong, bạn đã có hướng sẽ làm ở đâu và làm như thế nào. Có thể bạn sẽ xin vào một công ty phù hợp, có thể bạn sẽ tự mở cửa hàng kinh doanh; cũng có thể sẽ mở một tiệm làm đầu hay một hàng ăn chẳng hạn. Dù làm gì đi nữa, tôi tin bạn cũng sẽ thành công.
Tôi nghĩ câu chuyện của bạn có thể truyền cảm hứng cho nhiều người, nhất là những bạn trẻ cùng hoàn cảnh, điều kiện như bạn. Hầu hết chúng ta không sinh ra ở vạch đích. Để đạt được điều gì đều đòi hỏi rất nhiều nỗ lực, kiên trì; đều phải trả giá bằng nhiều mồ hôi, nước mắt. Và nữa, phải học.
Xin cảm ơn và chúc mừng bạn!
![]() |
![]() |
![]() |
Tin mới hơn

“Thay” tư duy - “đổi” vận mệnh

Bất cập chính sách khi sắp xếp lại tổ chức bộ máy ở vùng đặc biệt khó khăn

Nghị quyết 57: Cởi trói pháp lý, mở đường sáng tạo
Tin tức khác

Biến phế phẩm thành “vàng” – sáng kiến của người cán bộ yêu nghề

Nghị quyết 57: “Cánh cửa vàng” mở ra kỷ nguyên mới cho công nhân Việt Nam

“Gieo hạt” tri thức, “gặt mùa” đổi thay

Nghị quyết 57: Người lao động có cơ hội “thăng hoa” cùng thời đại số

“Kênh ba bên” - mô hình đối thoại cần thiết trong nền kinh tế thị trường
