Theo Quy chế của Bộ, các trường được phép lựa chọn môn trong tổ hợp xét tuyển với điều kiện có Toán hoặc Văn; đồng thời mỗi tổ hợp tối đa 3 bài thi. Các trường có quyền tự quyết định, chịu trách nhiệm về công tác tuyển sinh theo Luật Giáo dục Đại học.
4 trường quyết định dùng tổ hợp có môn Văn để xét tuyển cho ngành Y bao gồm: Trường Đại học Văn Lang (TP.HCM), Duy Tân (Đà Nẵng), Võ Trường Toản (Hậu Giang) và Tân Tạo (Long An). Các trường này không phải là những trường “top” về đào tạo Y khoa. Song, những cử nhân tốt nghiệp trường vẫn sẽ cầm tấm bằng Y và có thể làm bác sĩ.
Đại diện các trường đã lần lượt đăng đàn để giải thích về quyết định của mình. Đại thể, có mấy ý sau: Thứ nhất, các trường cho rằng học giỏi Văn sẽ giúp bác sĩ có nhiều lòng trắc ẩn, dễ cảm thông và chia sẻ. Từ đó, họ sẽ làm tốt hơn công việc của mình bằng cả trái tim. Thứ hai, các trường cho rằng, giỏi Văn sẽ giúp bác sĩ diễn đạt lưu loát, truyền đạt tốt hơn tới bệnh nhân. Đồng thời, môn Văn là bổ sung cần thiết cho các bác sĩ để đồng hành cùng những khó khăn, khốn cùng của người bệnh.
Thoạt nghe thì rất hay, rất nhân văn và thuyết phục. Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, chúng ta sẽ thấy rất nhiều lợn cợn từ những lập luận này. Bởi, nếu coi Văn là công cụ lớn nhất để có lòng trắc ẩn, thì môn học này cần được đưa vào xét điểm đầu vào của tất cả các ngành học. Có ngành nghề nào trên cõi đời này mà không cần nhân công giàu lòng trắc ẩn? Có con người nào trong xã hội này không cần diễn đạt lưu loát?
Và ở chiều ngược lại, chính các bác sĩ cũng đã phản ứng rất mạnh rằng: Vậy những người không thi Văn, không giỏi Văn, phải chăng, họ không có lòng trắc ẩn? Họ không đủ năng lực diễn đạt với bệnh nhân của mình những điều bệnh nhân cần?
Tôi đồng tình hoàn toàn với các bác sĩ đang phản ứng với việc xét tuyển điểm Văn vào ngành Y. Ngành Y cần kiến thức chuyên môn sâu, cần tư duy logic, nên yếu tố tối cần thiết cho con người ngành này là hiểu biết và có năng lực học tập xuất sắc ở môn sinh và các môn khối ngành tự nhiên.
Trong những người tạm gọi là có điểm cao môn Văn, người có phẩm hạnh cũng nhiều (nhiều như bao người giỏi các môn khác) mà người thích tầm chương trích cú để khoe mẽ cũng không hề ít. Và tuyệt nhiên, không có chuyện Văn là thước đo của lòng trắc ẩn. Cũng giống như môn Giáo dục công dân trước đây cùng môn Đạo đức ngày nay, tôi không bao giờ tin người ta có thể định lượng được tấm lòng của con người.
Tức là, không có chuyện học sinh điểm 9 môn Văn sẽ có nhân cách và phẩm hạnh hơn những học sinh được điểm dưới trung bình môn học này. Tương tự như vậy với môn Giáo dục công dân và Đạo đức, phẩm giá con người không phải là thứ học thuộc rồi đánh số. Nó là quá trình hun bồi tự nhiên qua điều kiện sống và sức mạnh nội tâm. Mà những điều này, không ai và không cái gì có thể đo đạc được. Những suy nghĩ, hành động, lời nói từ trái tim sẽ chỉ có thể cảm được bằng trái tim.
Còn câu chuyện diễn đạt, đó cũng là một vấn đề của nhiều người, nhiều ngành. Song, nó không phải là vấn đề lớn nhất của các bác sĩ hiện thời. Và lập luận về môn Văn hiện tại của một số trường vừa ngô nghê và vừa khiến các bác sĩ nổi giận cũng dễ hiểu.
Nói như lập luận của các trường, phải chăng, thầy cô chịu trách nhiệm phát ngôn cũng cần học lại môn Văn?
MỸ ANH
Nếu đồng tình với góc nhận định trong bài viết, bạn có thể mời tác giả Mỹ Anh một "ly cà phê" thông qua Ví MoMo bằng cách ấn vào nút “Buy me a coffee” ở bên dưới hoặc quét mã QR. "Buy me a coffee" Hoặc bạn cũng có thể tặng "ly cà phê" cho tác giả Mỹ Anh bằng cách chuyển khoản trực tiếp vào tài khoản của Tạp chí Lao động và Công đoàn, số tài khoản: 118000001631, Ngân hàng Vietinbank chi nhánh Hà Nội. Lưu ý, trước khi chuyển tiền, bạn đọc vui lòng gõ nội dung: "Tặng cà phê cho tác giả Mỹ Anh". Đọc cà phê tối, tặng "cà phê" là chương trình của Tạp chí Lao động và Công đoàn. Khi đọc các bài viết trên mục Cà phê tối, nếu bạn đọc đồng cảm với góc nhìn của tác giả thì có thể mời người đó một "ly cà phê". Mỗi "ly cà phê" trị giá 23.000 đồng (1 USD). |
Kinh tế - Chính sách
Cổ phiếu VFS sau ngày đầu hứng khởi

Giữ quận Hoàn Kiếm và tinh thần của Hà Nội

Không thừa thế xông lên để “gậy ông đập lưng ông”

Ba con số thiếu chủ ngữ

Khi công nhân “bàn luận” với Chủ tịch Quốc hội
Văn hóa - Xã hội

Mong ước đầu năm học

Tính cách của Nguyễn Thanh Long và số phận của ông Nguyễn Trường Sơn 1

Nghĩ về một ngày lễ lớn của lực lượng Công an Nhân dân

Oppenheimer và cách kể một câu chuyện lịch sử

300 ngàn thí sinh và lựa chọn không vào đại học
Môi trường - Sức khỏe

Ai đã đặt tên cho dòng sông?

Vụ bắt cóc 20 giây

Tang thương Phố Núi

Bằng chứng F

Vụ sạt lở do… “nhân tai”
Tin mới

Sự lặp lại thú vị của lịch sử

“Giang hồ mạng” đi quảng bá thương hiệu

Lùm xùm ViruSs và dopamine hóng hớt
Tin tức khác

Đã đến lúc phải nhìn lại AI

Đằng sau trào lưu “búp bê hóa” con người

Viên “kẹo rau” đắng ngắt!

Động đất thì phải làm gì?

Tờ vé số 2 tỷ không “nguyên hình, nguyên khổ”
