![]() |
| Người phụ nữ đi đường mòn từ Trung Quốc về Việt Nam đang được cách ly, theo dõi tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP.HCM - Ảnh: HL |
Thông tin xuất hiện khoảng 20 giờ hơn. Quãng hơn 1 tiếng sau có thông báo kết quả xét nghiệm lần 1: Âm tính. Rất nhiều tiếng thở phào. Rất nhiều gánh nặng về đời sống, kinh tế lập tức được gỡ bỏ.
Chúng ta vẫn đợi kết quả xét nghiệm lần 2. Song, nếu ca trên âm tính, thì những rủi ro vẫn còn nguyên đấy. Bởi, lần rồi chúng ta qua được là nhờ may mắn. Người ta cố tình tìm cách lọt và chúng ta đã để lọt.
Bằng không, bao công sức của cả cộng đồng, bao đêm dài túc trực ở biên cương, bệnh viện, sân bay của lực lượng chức năng lại về 0. Bao kỳ vọng hồi phục kinh tế, bao mong mỏi 2 quý cuối năm với cú bật lò xo đều trở thành không tưởng.
Bởi một lý do lãng xẹt!
Kịch bản trên đã từng diễn ra ở trường hợp bệnh nhân 17. Và hôm qua là một “gáo nước” tỉnh người với ý thức bắt đầu khinh nhờn của mỗi chúng ta trước dịch bệnh. Rõ ràng, dịch bệnh chưa qua. Hình ảnh ví von của Ban chỉ đạo Quốc gia khá thú vị: Cả thế giới đang phức tạp, chúng ta như vùng trũng. Vấn đề là cần “bao đê cho chặt”!
Nhưng “bao đê cho chặt” là như nào? Bộ đội, biên phòng có thể rải được khắp đường mòn lối mở ở các biên giới không? Máy đo thân nhiệt ở sân bay có thể phát hiện được những ca có bệnh mà chưa sốt không?
Làm sao có thể “bao đê” được khi thi thoảng lại có người vượt biên như trường hợp ở Cao Bằng hay xa hơn là Tây Ninh. “Bao” sao nổi người bán hàng rong phi thẳng vào khu cách ly bán nước cho người đang cách ly như ở Bạc Liêu.
Biện pháp cứng liên quan tới chính sách, lực lượng là cần thiết. Nhưng cái cần hơn là nhân tâm. Chúng ta đã và đang chiếm ưu thế với Covid-19 là nhờ sự đồng lòng. Và nay, việc “bao đê cho chặt” nên tiếp tục được nhắc nhở như mệnh lệnh của trái tim.
Đó là mệnh lệnh sinh tồn liên quan tới mạng người; tới sinh nhai và tới cả tương lai sau này nữa. Có thoát dịch sớm, chặn dịch ổn và duy trì trạng thái bình thường mới, chúng ta mới là người chiến thắng cuối cùng của dịch bệnh.
Lúc này, sự đồng lòng với niềm tin sắt son là điều cần ghi nhớ. Và rằng, không một sự tiện, sự lười nào được phép nảy sinh trong lúc này.
Đọc nhiều
Kinh tế - Chính sách
Cổ phiếu VFS sau ngày đầu hứng khởi
Giữ quận Hoàn Kiếm và tinh thần của Hà Nội
Không thừa thế xông lên để “gậy ông đập lưng ông”
Ba con số thiếu chủ ngữ
Khi công nhân “bàn luận” với Chủ tịch Quốc hội
Văn hóa - Xã hội
Mong ước đầu năm học
Tính cách của Nguyễn Thanh Long và số phận của ông Nguyễn Trường Sơn 1
Nghĩ về một ngày lễ lớn của lực lượng Công an Nhân dân
Oppenheimer và cách kể một câu chuyện lịch sử
300 ngàn thí sinh và lựa chọn không vào đại học
Môi trường - Sức khỏe
Ai đã đặt tên cho dòng sông?
Vụ bắt cóc 20 giây
Tang thương Phố Núi
Bằng chứng F
Vụ sạt lở do… “nhân tai”
Tin mới
Đã đến lúc phải nhìn lại AI
Đằng sau trào lưu “búp bê hóa” con người
Viên “kẹo rau” đắng ngắt!
Tin tức khác
Sự lặp lại thú vị của lịch sử
“Giang hồ mạng” đi quảng bá thương hiệu
Lùm xùm ViruSs và dopamine hóng hớt
Động đất thì phải làm gì?
Tờ vé số 2 tỷ không “nguyên hình, nguyên khổ”
