Người lao động

Chuyện về những người 'trốn Tết'

Lâm Tới
Tác giả: Lâm Tới
“Quà nào bằng gia đình sum họp. Tết nào vui hơn Tết đoàn viên”. Dường như đến thời khắc này, ai cũng đang mong ngóng từng ngày, từng giờ để được về đoàn tụ, ăn Tết cùng với gia đình. Ấy thế mà có những người lại hững hờ với Tết đến lạ. Có phải họ không nhớ quê, nhớ gia đình, nhớ những người thân… hay còn có một lý do nào khác nữa.    
chuyen ve nhung nguoi tron tet
Chú Thuận sẽ ở lại Hà Nội để làm việc xuyên Tết

Tôi là hành khách tình cờ của chú Thuận - tài xế xe ôm ở Hà Nội. Tôi trả chú 50 ngàn đồng để chú chở tôi từ bến xe Mỹ Đình về ngã tư Khuất Duy Tiến - Nguyễn Trãi (Thanh Xuân, Hà Nội). Và trên cung đường ngắn ngủi ấy, chúng tôi đã trò chuyện cùng nhau.

Chiếc xe của chú Thuận đã khá tàn, vỏ yếm vỡ lởm chởm, đèn xi nhan chỉ còn một bên. Nó khác xa với xe của những tài xế chuyên nghiệp. Vành xe hình như lại bị đảo, khiến cho tôi cảm thấy chung chiêng khi ngồi ở phía sau. Mỗi khi chú Thuận vít ga, chiếc xe lại “run” lên bần bật. Đi được vài chục mét, tôi định xuống, nhưng rồi lại thôi. Hình như đoán biết tôi đang nghĩ gì, chú Thuận bỗng buột miệng “Xe này qua tháng chú đổi. Nó nát rồi, không sửa được nữa, chỉ đi tạm thôi. Yên tâm, chú đi từ từ, không ngã đâu mà sợ”.

Chú Thuận nói giọng miền Nam nhưng lại giới thiệu mình ở xã Xuân Ngọc, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Theo lời chú kể, chú mới đi làm xe ôm được hơn một tháng nay. Trước đây chú làm bảo vệ, nhưng rồi lương ít quá, không đủ sống nên quyết định bỏ việc, xách xe ra ngoài đường chạy thử. Tháng đầu tiên kiếm được hơn 7 triệu rưỡi, nên chú quyết định sẽ làm xe ôm luôn.

Lý giải về việc nói đặc giọng miền Nam, chú Thuận phân trần: “Mình có mấy chục năm sống trong TP. Hồ Chí Minh, chỉ mới về Bắc được hơn một năm nay nên chưa đổi được giọng. Thật ra không muốn về Bắc, chỉ vì bố mẹ thúc ép, vì chữ hiếu nên mới về. Bố mình 75 tuổi, mẹ 70, các em mình đều có gia đình, con cái đã lớn, ở gần bố mẹ nhưng bố mẹ vẫn bắt mình về bởi mình vai con trai trưởng trong gia đình”.

Chú Thuận năm nay 49 tuổi, chưa lấy vợ. Trước đây, trong Nam, chú Thuận mở xưởng may nhưng rồi thất bại, phá sản, từ ông chủ chú đi làm công nhân để trả nợ. Năm tháng đi qua, vụt cái, chú đã chạm tay tới tuổi 50. Giờ đây khi chuyển ra Hà Nội mưu sinh, chú thuê căn phòng trọ tại Mễ Trì Hạ, giá phòng 1 triệu, cả tiền điện nước, mỗi tháng trung bình tất cả hết khoảng 1 triệu 2 trăm ngàn đồng- bằng một phần ba tháng lương bảo vệ trước đó của chú. Số tiền còn lại cũng chỉ đủ cho chú giật gấu vá vai, tằn tiện sống qua ngày. Với thu nhập ấy, chú chẳng có thể giúp gì được cho bố mẹ, vì vậy Tết năm nay chú không về nhà, quyết định ở lại làm việc xuyên Tết.

“Không có Tiền, không về được đâu cháu ơi. Năm ngoái, mùng 1 Tết, chú hết 3 triệu tiền mừng tuổi. Năm nay không có tiền, đâu dám về. Tết ai chả nhớ nhà, nhưng cũng cần phải thực tế. Miền Bắc mình, Tết là lễ, là nghĩa, là quà cáp… không có tiền sao có được một cái Tết an vui…”.

Rồi chú Thuận bảo: “Những năm trước, trong Nam, Tết chú cũng nhớ nhà nhưng không lo như khi về Bắc. Trong đó, ngày Tết, anh em xóm trọ quây quần vài ba chai bia với đĩa mồi cũng xong. Cũng không ai để ý nhà này thế này, nhà kia thế nọ. Miền Bắc thì khác, Tết phải đủ đầy hơn, tươm tất hơn, lễ nghi hơn, vì vậy cũng phải chi tiêu nhiều hơn, tốn kém hơn. Nên năm nay, chú không có tiền, chú trốn Tết. Đợi qua Tết thì ghé về, như thế tốt hơn. Chú tranh thủ cày mấy ngày Tết, gom góp tiền đổi con xe đàng hoàng hơn để làm nghề, rồi dành dụm chút ít, qua Tết về biếu bố mẹ gọi là. Thôi thì, có nhiều biếu nhiều, có ít biếu ít. Bố mẹ chú già rồi, cũng chẳng cần tiền của chú, chỉ mong chú sớm lập gia đình. Nhưng nói thật, ngần này tuổi rồi, lại không có công việc ổn định, ai về ở với mình hả cháu. Thôi chấp nhận sống độc thân, sống tạm nơi đất khách vậy”.

Đưa tôi về điểm đến, chú Thuận nhận tiền, chào tôi rồi hòa mình vào dòng người, xe hối hả trong chiều tối ngày 23 tháng chạp. Câu chuyện của chú làm tôi suy nghĩ mãi về những người lao động đang hằng ngày, hằng giờ phải vật lộn với gánh nặng mưu sinh ngoài kia - trên những con đường tấp nập người, xe qua lại. Thật ra, đến giờ phút cuối năm này, họ cũng ao ước được về nhà, được đoàn tụ với gia đình, người thân, nhưng gánh nặng mưu sinh lại kéo họ ở lại. Và họ chấp nhận trở thành những người trốn Tết, không có Tết.

chuyen ve nhung nguoi tron tet Không phải túi nilon, người dân dùng “cầu trượt”, xô, chậu đưa cá chép về trời

Thay vì sử dụng túi nilon giống như mọi năm, người dân Hà Nội đã sử dụng xô, chậu và thậm chí là cả “cầu ...

chuyen ve nhung nguoi tron tet Thất bại cần thiết

Khép lại "giấc mơ" Thường Châu 2 năm trước, chúng ta thua nhưng đó lại là một thất bại cần thiết.

chuyen ve nhung nguoi tron tet Công nhân Đường sắt nói gì về uống rượu khi lên ban?

Uống rượu đã trở thành một điều thân thuộc trong đời sống người Việt. Thế nhưng, không phải bởi Luật Phòng, chống tác hại rượu, ...

Tin mới hơn

“Thay” tư duy - “đổi” vận mệnh

“Thay” tư duy - “đổi” vận mệnh

Trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, bản thân người lao động phải tái định vị chính mình, từ tư duy “làm để được trả lương” sang “làm để đóng góp, làm để phát triển”. Chỉ khi người lao động coi mỗi công việc là một trải nghiệm học tập, một cơ hội rèn luyện kỹ năng và phát triển bản thân, họ mới thực sự trở thành nhân tố không thể thiếu trong chuỗi giá trị, trong chiến lược phát triển bền vững của doanh nghiệp.
Bất cập chính sách khi sắp xếp lại tổ chức bộ máy ở vùng đặc biệt khó khăn

Bất cập chính sách khi sắp xếp lại tổ chức bộ máy ở vùng đặc biệt khó khăn

Trong quá trình thực hiện sắp xếp tổ chức bộ máy hệ thống chính trị, Đảng và Nhà nước đã ban hành nhiều chính sách hỗ trợ cán bộ, công chức, viên chức, người lao động và lực lượng vũ trang. Tuy nhiên, vẫn còn những bất cập, đặc biệt đối với người có từ 15 năm công tác trở lên tại vùng có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn, khiến họ chịu thiệt thòi so với người làm việc ở các vùng khác.
Nghị quyết 57: Cởi trói pháp lý, mở đường sáng tạo

Nghị quyết 57: Cởi trói pháp lý, mở đường sáng tạo

Khi pháp luật thôi là rào cản, mà trở thành điểm tựa, người công nhân sẽ không còn là người “thi hành ý tưởng” mà có thể là người “khởi xướng đổi mới”. Chính sách pháp lý ấy, nếu được thực thi đúng đắn sẽ đưa tầng lớp lao động bước vào vai trò trung tâm của cuộc cách mạng đổi mới quốc gia.

Tin tức khác

Biến phế phẩm thành “vàng” – sáng kiến của người cán bộ yêu nghề

Biến phế phẩm thành “vàng” – sáng kiến của người cán bộ yêu nghề

Ở nơi mùi hóa chất hòa vào tiếng máy móc ầm ầm vận hành mỗi ngày, có một người đàn ông lặng lẽ dành cả tâm huyết của mình để biến điều không thể thành có thể. Đó là anh Nguyễn Thanh Lâm (SN 1976) – cán bộ kỹ thuật phụ trách An toàn lao động, đồng thời là Chủ tịch Công đoàn Công ty cổ phần TICO TP. HCM – một người lao động tận tụy, đam mê nghề đến mức luôn “nghĩ về nhà máy” ngay cả sau giờ làm việc…
Nghị quyết 57: “Cánh cửa vàng” mở ra kỷ nguyên mới cho công nhân Việt Nam

Nghị quyết 57: “Cánh cửa vàng” mở ra kỷ nguyên mới cho công nhân Việt Nam

Việc Chính phủ được đề nghị phân bổ tối thiểu 3% ngân sách nhà nước cho khoa học – công nghệ và nâng dần lên 2% GDP, là bước chuyển từ “lời nói” thành “hành động”. Đây là tín hiệu cho thấy, Nhà nước đang xác lập một ưu tiên quốc gia mới và ưu tiên ấy không chỉ dành cho các viện nghiên cứu, phòng thí nghiệm cao cấp mà còn dành cho công nhân, kỹ sư, người lao động nơi xưởng máy, công trình, đồng ruộng.
“Gieo hạt” tri thức, “gặt mùa” đổi thay

“Gieo hạt” tri thức, “gặt mùa” đổi thay

Từ ruộng đồng đến nhà máy, từ làng quê đến khu công nghiệp, hàng triệu công nhân và người lao động Việt Nam đang từng ngày nỗ lực vươn lên bằng chính sức mình.
Nghị quyết 57: Người lao động có cơ hội “thăng hoa” cùng thời đại số

Nghị quyết 57: Người lao động có cơ hội “thăng hoa” cùng thời đại số

Nghị quyết 57 của Bộ Chính trị được Tổng Bí thư Tô Lâm ví như một “Khoán 10” trong lĩnh vực khoa học, công nghệ cho thấy khát vọng bứt phá mà còn khơi dậy tinh thần đổi mới và vai trò trung tâm của lực lượng lao động.
“Kênh ba bên” - mô hình đối thoại cần thiết trong nền kinh tế thị trường

“Kênh ba bên” - mô hình đối thoại cần thiết trong nền kinh tế thị trường

Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và chuyển đổi số mạnh mẽ, việc xây dựng mối quan hệ lao động hài hòa không chỉ là vấn đề đạo đức mà còn là yếu tố sống còn của doanh nghiệp.
Người "thắp lửa" tự động hóa nơi nhà máy

Người "thắp lửa" tự động hóa nơi nhà máy

Trong phân xưởng sản xuất hiện đại tại Nhà máy Unilever – Củ Chi, TP. HCM, nơi dây chuyền máy móc hoạt động không ngơi nghỉ, có một người đàn ông luôn âm thầm đi bên cạnh từng cải tiến. Đó là anh Trần Tiến Đạt (SN 1994) – Trưởng nhóm Bảo trì & Dự án tự động hóa thông minh phân xưởng PBC.
Xem thêm