Nhật ký F0: "Tôi nhớ gia đình da diết" Nhật ký F0: "Trong cuộc chiến này tôi không chỉ có một mình" Nhật ký F0: Ngày đầu tiên cô đơn và đầy nước mắt |
Ngày 1 tháng 9 năm 2021
Mấy hôm nay mệt, tôi chẳng ngó ngàng gì đến nhật ký. Hôm qua còn đau họng đến mức không muốn nghe điện thoại của bất kì ai dù biết mọi người thương và lo cho tôi. Tâm trạng của tôi lên xuống theo tình trạng của cái cổ họng. Đờm đặc, nghẹt mũi, tôi chỉ thều thào được mấy tiếng là mệt.
![]() |
Tôi làm chanh hấp mật ong để giảm đờm. |
May mắn là từ hôm phát hiện nhiễm bệnh đến giờ không bị sốt cao. Lúc nóng nhất tôi đo được 38 độ 5, uống thuốc hạ sốt liền nên đỡ ngay. Giờ chỉ loanh quanh 37 độ hơn thôi. Hôm qua cơ thể hơi nóng, tôi lau người là đã hạ nhiệt rồi.
Không có sốt mấy nhưng tôi lại bị tiêu chảy. Bị gần một tuần lận, mất nước nên thấy yếu hơn hẳn, chẳng có chút sức sống nào. Tôi phải cố uống nhiều nước bù điện giải.
Quan trọng nhất là đo oxy. Tôi đo đều đặn lắm, ngày nào cũng đo rồi chụp lại cẩn thận. Kết quả đều bình thường, 98-99%. Những ngày đầu, sợ nhất bị khó thở mà giờ theo dõi thường xuyên thấy tình hình không bị chuyển biến nặng, tôi cũng an tâm.
Dạo này khó ngủ hơn, leo lên giường, trằn trọc mãi, chắc phải hơn 11 giờ tôi mới ngủ. Sáng dậy tôi vẫn duy trì thói quen ăn sáng, uống thuốc rồi xông mũi.
Xong xuôi, tôi cũng vận động nhẹ nhàng, dọn dẹp nhà cửa. Ở nhà nhiều chỉ biết nghe nhạc với coi mạng xã hội. Tôi thích nhạc chị Mỹ Tâm mà nhiều bài buồn quá, sợ nghe xong lại sầu não nên dạo này chuyển qua nghe nhạc Hoa.
Sáng dậy sớm, đến trưa là tôi buồn ngủ, mắt díu lại không chịu nổi. Ăn trưa xong tôi nằm đến 2 rưỡi, 3 giờ là dậy, lại cố nghĩ xem có gì thú vị để làm không. Ở trọ một mình, giãn cách không được ra ngoài thực sự rất chán mà tôi còn bệnh nữa, cơ thể yếu lại càng ì ạch hơn.
Mới hôm qua tôi tham gia mấy nhóm tập thở trên mạng xã hội. Dù chưa tập, tôi vẫn xem trước để mấy bữa nữa bắt đầu thêm vào lịch sinh hoạt hằng ngày.
![]() |
Dao cùn, tay yếu chặt dừa nên cái vỏ "tan nát" như vậy nè. |
Hôm trước đặt mười quả dừa, tôi uống được hai quả rồi. Bình thường tay cũng không khoẻ nên khi ốm phải tự chặt, tôi mệt muốn xỉu. Nhưng thôi, muốn uống thì phải tự vận động chứ sao nữa. Thấy tôi tiêu chảy quá, ba mẹ gọi bảo hạn chế uống nước dừa thôi vì dừa mát, sợ lạnh, bụng dạ yếu.
Trộm vía tôi dương tính triệu chứng nhẹ, chỉ như người bị cảm thông thường nhưng cũng không dám chủ quan. Nay tôi tuyệt nhiên không uống chút nước dừa nào luôn.
Lúc chiều có chị tôi quen trên mạng gọi điện động viên. Tôi kêu chán quá, chị gửi qua mấy phim hài, xem cho đỡ. Tôi cũng nhờ chị mua giùm dầu gió xanh, nước muối sinh lý, cái xi lanh để rửa mũi với ít tỏi. Lát sau có anh mang qua mà nhầm sang lọ dầu gió đỏ với cái xi lanh bé tí của trẻ con. Tôi ngại quá, muốn gửi lại tiền mà anh chị không nhận.
![]() |
Chai dầu gió đỏ với cái xi lanh tôi được hai anh chị mua giúp. |
Giờ thì vẫn tiếp tục ở nhà, “dưỡng thương” vậy thôi. Lúc đầu, tôi cũng lo nhật ký này sẽ sóng gió, dữ dằn. Tự đọc lại, thấy mọi chuyện đều đều, không có “điểm nhấn” gì quá đặc biệt. Đó là cái may mà có lẽ F0 nào cũng chỉ mong nhật ký của họ là những ngày tự điều trị “nhàm chán” giống như tôi. Không có những dòng chữ gay cấn, đối mặt với những giây phút khó thở, hụt hơi, với tiếng còi xe cấp cứu và những bình oxy xanh.
Tôi cũng mới hỏi mấy bạn ở lầu trên. Ai cũng là F0 hết cả rồi nên không có tiếp xúc, chỉ nhắn qua điện thoại thôi. Tình hình các bạn tạm ổn, không ai bị nặng. Đợi mấy bữa nữa mọi người đỡ, cùng mua bộ xét nghiệm nhanh về để kiểm tra lại.
Trời Sài Gòn bữa nay mưa, chẳng có nắng gì cả. Thời tiết khó chịu quá nhưng sau mấy ngày liền ăn cháo, hôm nay tôi bắt đầu ăn cơm lại nên vẫn yêu đời. Tôi thấy lạc quan hơn vì ngày khỏi bệnh chắc sẽ không còn lâu nữa đâu.
![]() Cầm lá thư của cô cháu gái bé bỏng, M.T không khỏi xúc động. Nỗi nhớ gia đình dâng trào trong lòng cô. |
![]() "Trong cuộc chiến này tôi không chỉ có một mình. Tất cả mọi người đều ở bên cạnh, chỉ là dịch bệnh, giãn cách, tình ... |
![]() “Giây phút biết mình là F0, tôi hoảng loạn và suy sụp. Đây có lẽ là ngày kinh khủng nhất đối với tôi”, Nguyễn Thị ... |
Tin mới hơn

Nghị quyết 57: Cởi trói pháp lý, mở đường sáng tạo

Nghị quyết 57: “Cánh cửa vàng” mở ra kỷ nguyên mới cho công nhân Việt Nam

“Gieo hạt” tri thức, “gặt mùa” đổi thay
Tin tức khác
