![]() |
Với mẹ, con mãi mãi là một đứa trẻ. Ảnh: INNIBLOG. |
Đám trẻ ngày xưa giờ đã lớn. Ngọn lửa bập bùng soi từng dấu chân chim trên mắt mẹ, tóc ngày xưa thơm hương bồ kết nồng nàn giờ bạc trắng mênh mông. Như những đứa trẻ hôm qua - các chàng trai, cô gái hôm nay - ta khao khát được lấp đầy tháng năm bằng những chuyến đi, thỏa sức vẫy vùng nơi đất mới. Để khi mệt nhoài dâu bể, ta chợt nhớ hàng tre già trước ngõ, bờ lá xôn xao, dòng sông quê lững lờ con nước. Ta về, băng qua cánh đồng quê một thuở chân trần lội ruộng, sà vào lòng mẹ. Con của mẹ đây, vẫn mùi tóc cháy nắng ngày nào vương cánh hoa dại bên đường. Mẹ cười, nụ cười chiều xuân rưng rưng lệ.
Ngoài sân, những giọt nắng vàng như mật đọng trên nải chuối chín mẹ vừa giấm, trên những củ kiệu dưa hành được mẹ nâng niu chằng chịt trước sân. Dường như giọt nắng cũng bâng khuâng rơi trên hàng cây đứng tuổi, lấp ló những tia hình rẻ quạt lung linh. Có lẽ nhiều ngày, nhiều tháng mẹ đã khum tay nhìn về phía xa ngóng đợi bước chân con trở về. Lòng ta chợt rung lên những thanh âm của ngày xưa. Mùi thơm từ mâm bánh Tết còn lại của mẹ bỗng làm sống mũi ta cay xè. Hương vị bánh xưa như vẫn còn nơi đầu lưỡi, tháng năm giữ mãi.
Ngồi cùng mẹ canh nồi bánh ăn Tết lại. Những câu chuyện như dài ra. Mẹ nhắc từng đứa con. Đứa thích ăn ngọt, đứa vét sạch nồi cơm với món thịt kho tàu, đứa về không kịp bữa gọi: “Mẹ nhớ chừa khổ qua nhồi thịt cho con”. Ta hỏi, mẹ làm chi cho cực, ngoài chợ người ta bán thiếu gì. Mẹ chỉ cười: “Ở ngoài sao bằng nhà mình”. Chữ “nhà mình” nhẹ tênh mà ấm lòng lạ. Anh chị về lại quấn quýt bên mâm cơm, bên hương vị mà chỉ nhà mới có. Mới về đã lại lo đi, chưa xa đã lại nhớ mẹ đến nao lòng.
Ấm trà quê đắng chát của cha giờ nên ngọt. Ta ngồi đánh cờ cùng cha. Cha lại căn dặn đủ điều cứ như trong mắt cha, ta mãi chỉ là một đứa trẻ chưa bao giờ lớn. Nhìn những giọt mồ hôi trên trán cha, bàn tay chai sần phỏng rát, ta chợt quay mặt đi bưng mặt khóc như y thời con nít. Cha lại cuống cuồng hỏi xem con gái “bị làm sao”. Ta tựa vào vai cha, thấy an toàn vững chãi. Cha lại vuốt tóc ta. Người đàn ông ít chữ, ít nói nhưng luôn bao dung dắt ta qua giông bão cuộc đời. Đôi bàn tay chai sần chưa bao giờ buông bỏ tay ta.
Những món ăn của mẹ, những câu chuyện kể của cha sẽ còn níu mãi đứa con xa về lại thăm nhà. Và nắng cuối chiều Xuân cứ rơi trên nếp nhà quê ươm đầy những nụ cười trong vắt…
![]() Sau Tết Nguyên đán là thời điểm mùa khô ở vùng đất cao nguyên Lâm Đồng. Thế nhưng năm nay mùa mưa như đến sớm ... |
![]() Giòn tan nắng trong buổi chiều yên ả trên làng quê Bích La Đông bỗng chốc vẫy gọi chúng tôi về vào dịp kỷ niệm ... |
![]() Tại Đền Hùng (Phú Thọ), Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã dự lễ phát động "Tết trồng cây đời đời nhớ ơn Bác Hồ" ... |
Tin mới hơn

VietinBank iConnect DX: Sáng kiến API và ngân hàng mở đột phá nhất Việt Nam

Phúc Long và hành trình lan tỏa tinh hoa trà Việt đến Gen Z

VietinBank 5 năm liên tiếp là ngân hàng SME tốt nhất Việt Nam
Tin tức khác
