Tháng 7/2010 - thời điểm tôi đang là sinh viên năm 2 ngành Ngữ văn, Khoa Khoa học xã hội và Nhân văn Trường Đại học Cần Thơ - đánh dấu cột mốc quan trọng đầu tiên không thể nào quên trong cuộc đời để tôi bén duyên với công đoàn. Người chìa bàn tay với tôi khi ấy là cô Lê Thị Kim Xuyến, nguyên Chủ tịch LĐLĐ tỉnh Sóc Trăng.
Nữ giám đốc hết lòng vì người lao động Nữ Chủ tịch công đoàn thân thiện - tấm gương sáng của Trường Tiểu học Bắc Hồng Cậu bé Sùng Mí Dìa và hành trình đi tìm ánh sáng
Tôi yêu công đoàn
Ký túc xá (KTX) C8 - Sóc Trăng, nơi tôi ở và cũng là nơi tôi bén duyên với công đoàn.

Duyên tiền định

Là lớp trưởng của lớp Ngữ văn 3, khóa 35; đồng thời là phó trưởng dãy, rồi trưởng dãy C8, KTX sinh viên Sóc Trăng học tại Đại học Cần Thơ; được các bạn cùng lớp, rồi anh, chị, em KTX tín nhiệm, bản thân tôi xem đó điều kiện tốt để tham gia các phong trào và hoạt động Đoàn của lớp, khoa và của trường. Mục đích lớn nhất của tôi là để giúp bản thân học tập tốt hơn, được giúp đỡ, hỗ trợ các bạn sinh viên khó khăn trong quá trình học tập cũng như trong cuộc sống hằng ngày. Đó là những em học sinh chân ướt, chân ráo rời quê lên TP Cần Thơ tham gia thi tuyển sinh Đại học hằng năm. Được hỗ trợ các em đó là niềm vui, niềm hạnh phúc của tôi.

Chính kỳ thi tuyển sinh Cao đẳng - Đại học năm 2010 đã cho tôi có cơ hội được hỗ trợ các cô, chú lãnh đạo tỉnh nhà đưa các em học sinh ở Sóc Trăng tham gia kỳ thi quan trọng này.

Tôi yêu công đoàn

Thẻ Hội đồng tư vấn tuyển sinh, tôi giữ nó như kỷ vật.

Đã thành thông lệ, cứ vào mùa tuyển sinh hằng năm, học sinh từ khắp các tỉnh, thành phố ở Đồng bằng sông Cửu Long nói chung, tỉnh Sóc Trăng nói riêng lại bước vào những ngày thi căng thẳng. Mùa thi năm ấy, tôi có cơ hội được gặp các cô, chú lãnh đạo các sở, ban, ngành, đoàn thể tỉnh; trong đó có các cô, chú lãnh đạo LĐLĐ tỉnh Sóc Trăng.

Tôi yêu công đoàn

Những chuyến xe đưa đón thí sinh đã giúp tôi có hiểu biết đầu tiên về công đoàn.

Tôi vẫn nhớ như in khi được cô Lê Thị Kim Xuyến, nguyên Ủy viên BCH Tổng LĐLĐ Việt Nam, Tỉnh ủy viên, Chủ tịch LĐLĐ tỉnh (thời điểm đó là Phó Chủ tịch, Quyền Chủ tịch LĐLĐ tỉnh) trao đổi rất cởi mở.

Cô hỏi tôi: “Con học ngành gì? Mấy năm rồi vẫn thấy con tiếp các cô, chú và các em học sinh”. Sự gần gũi và quan tâm của cô làm tôi ấm lòng. Tôi cũng cười, đáp lại: “Con học ngành Ngữ văn. Được tiếp cô, chú và các em, con vui lắm”.

Cô Kim Xuyến hỏi tiếp: “Tốt nghiệp xong, con có dự định làm gì không?”. Tôi vui vẻ trả lời: “Dạ, con vẫn chưa biết sẽ xin về đâu làm ạ!”.

Cô cho tôi số điện thoại và dặn khi nào tốt nghiệp thì liên lạc lại với cô. Tôi vui mừng lưu số máy của cô vào danh bạ của mình. Tuy nhiên, không lâu sau đó, điện thoại tôi bị hỏng. Kể từ đó, tôi cũng mất số điện thoại liên lạc với cô. Thú thật, lúc ấy tôi cũng không biết nhiều thông tin về cơ quan LĐLĐ tỉnh. Cơ quan ấy có chức năng gì?

Tôi yêu công đoàn

Cô Lê Thị Kim Xuyến và tôi tại Trường Đại học Tôn Đức Thắng vào năm 2017.

Bước ngoặt cuộc đời

Thời sinh viên, điều làm bản thân tôi lo lắng nhất là không biết học xong sẽ ra làm công việc gì? Cuộc đời tôi sẽ ra sao? Những khóa trước, các anh chị tốt nghiệp ra trường chỉ một số ít làm đúng chuyên môn, còn phần lớn làm trái ngành, trái nghề. Nhiều người thất nghiệp là gánh nặng cho gia đình.

Nhà tôi vốn không khá giả. Thời điểm tôi bước chân vào giảng đường đại học, hằng tháng, gia đình chỉ có thể cố gắng chắt chiu gửi được ít tiền cho tôi. Ngoài ra, tôi phải tự làm thêm để có tiền trang trải việc học. Chính những điều như vậy giúp tôi trưởng thành hơn và mong muốn sẽ có một công việc giúp ích cho xã hội.

Tốt nghiệp ra trường, tôi cũng như bao bạn bè khác, viết rất nhiều hồ sơ xin việc gửi đi khắp nơi. Tất cả đều rơi vào im lặng. Những bế tắc trong tìm kiếm việc làm đôi khi làm tôi nản chí. Sức dài, vai rộng, được học hành mà “không có đất dụng võ” khiến tôi định buông xuôi...

Lần ấy, nhận “liều” liên hệ với Đài Truyền thanh TP Sóc Trăng để xin việc, may mắn tôi được ngồi trò chuyện cùng chú Trương Minh Hoàng, Trưởng Đài Truyền thanh TP Sóc Trăng. Không hiểu sao tôi buột miệng kể về những ngày tháng đã qua và không quên hỏi thăm về cô Lê Thị Kim Xuyến. Chú vui vẻ cho tôi thông tin và cả số điện thoại để liên lạc với cô Xuyến. Có số điện thoại của cô trong tay, tôi mất ba ngày suy nghĩ, đắn đo. Tôi sợ cô không nhớ về tôi, cậu sinh viên vô danh ngày nào hỗ trợ các cô, chú trong mùa tuyển sinh…

Khao khát tìm một việc làm có ích cho đời khiến tôi quyết định gọi cho cô. Câu nói đầu tiên ấm áp của cô làm tôi đỡ run: “Alo, cô nghe, có gì không con?”. Tôi thật sự xúc động, không ngờ cán bộ lãnh đạo như cô hằng ngày tiếp xúc bao nhiêu người mà qua mấy năm vẫn nhớ đến tôi, một chàng sinh viên như hàng trăm sinh viên khác.

Sau này, cả khi đương chức hay lúc đã nghỉ hưu, cô vẫn thường hay nói với người thân, bạn bè trong gia đình: “Thằng bé này nó có cái duyên với em. Năm nào tỉnh nhà đưa đón học sinh lên thi đại học cũng luôn có nó tiếp đoàn, rất vui vẻ, nhiệt tình, hỗ trợ đoàn nhiều lắm”.

Cuộc trò chuyện ấy dẫn đến kết quả tôi được cô gọi về thử việc 01 năm tại cơ quan LĐLĐ tỉnh rồi công tác ở đó cho đến nay, sau gần 2 năm vất vả tìm việc.

Tôi yêu công đoàn

Kết quả học tập tốt là lời tri ân tôi muốn gửi đến cô Kim Xuyến.

“Cảm ơn công đoàn nhiều lắm”!

Đó là thời điểm tháng 2/2015, được nhận vào thử việc, hai từ công đoàn lúc đó với tôi xa lạ lắm. Tôi được cô Kim Xuyến tận tình chỉ dạy không chỉ trong chuyên môn mà cả trong cuộc sống thường ngày. Tôi cũng được các anh, chị đồng nghiệp hướng dẫn thêm. Càng làm tôi càng yêu thích công đoàn, hiểu được chức năng, nhiệm vụ của ngành là chăm lo, bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp, chính đáng của người lao động.

Tôi được tham gia vào các phong trào CNVCLĐ và hoạt động công đoàn như: Trao tặng nhà “Mái ấm Công đoàn” giúp đoàn viên an cư lạc nghiệp; trao quà cho các đoàn viên nghèo, khó khăn, đoàn viên bệnh hiểm nghèo nhân dịp Tết Sum vầy, Tháng Công nhân; tổ chức “Lễ cưới tập thể” cho các cặp đôi là đoàn viên, công nhân lao động khó khăn có mái ấm gia đình nhỏ hạnh phúc,…

Những hoạt động thiết thực đó cho tôi một tình cảm mãnh liệt gắn bó với công đoàn. Tôi tự hào khi được là cán bộ công đoàn. Đến bây giờ, tôi tự tin và khẳng định mình đã, đang và sẽ tiếp tục cống hiến trọn đời cho tổ chức Công đoàn. Đi làm, tôi luôn mang trên mình áo xanh nhận diện công đoàn, đội nón công đoàn. Những tấm ảnh treo trong nhà tôi cũng đều liên quan đến công đoàn. Có lúc tôi nghĩ, việc tôi đến với công đoàn có vẻ ngẫu nhiên, nhưng dường như đó là kết quả một sự sắp xếp, bởi tôi thật sự cảm thấy phù hợp với công đoàn.

Tôi không thể hình dung được nếu ngày ấy tôi không được gặp cô Lê Thị Kim Xuyến. Nếu tôi không được nhận vào làm công tác công đoàn, không hiểu cuộc đời tôi sẽ ra sao? Chắc chắn tôi sẽ làm công việc gì đó, chắc chắn tôi vẫn sống. Nhưng liệu tôi có tìm được cảm giác bình an, liệu tôi có tìm thấy ý nghĩa đích thực của cuộc đời mình? Có lẽ là không.

Nên tôi tin sự sắp xếp ấy đến từ “duyên tiền định” cho tôi may mắn được gặp cô Lê Thị Kim Xuyến. Không chỉ cho tôi một công việc thường nhật, cô còn là người tạo động lực, tiếp thêm năng lượng, truyền cảm hứng, sự nhiệt huyết cho tôi. Cô dạy tôi biết hy sinh, giúp đỡ tất cả mọi người trong xã hội, nhất là những người lao động nghèo, khó khăn, những người yếu thế trong xã hội.

Cho đến bây giờ, mặc dù cô đã về hưu nhưng mỗi lần tôi ghé thăm, cô vẫn nhắc: “Làm công đoàn, nếu không tự bảo vệ được mình thì rất khó bảo vệ người lao động. Vì vậy, con cố gắng học tập, làm việc, trau dồi,... Khi xã hội thấy được những việc công đoàn đã làm cho đoàn viên, người lao động, chính là con đã bảo vệ tổ chức mình, bảo vệ cho người lao động”.

Tôi yêu công đoàn

Công đoàn Sóc Trăng giúp nhiều đoàn viên có hoàn cảnh khó khăn.

Cảm ơn công đoàn đã cho tôi cơ hội làm những điều ý nghĩa, thiết thực nhất trong chăm lo và bảo vệ tốt nhất cho đoàn viên, người lao động. Đây không chỉ là niềm vui của riêng tôi mà của tất cả cán bộ đang làm công tác công đoàn. Tôi cũng xin cảm ơn cô Kim Xuyến, tổ chức Công đoàn đã giúp tôi tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời mình. Cảm ơn công đoàn chọn tôi, cho tôi cơ hội làm việc, cho tôi niềm tin và hy vọng. Công đoàn Sóc Trăng đã là gia đình thứ hai của tôi.

Hỗ trợ khẩn cấp cho người dân Nghệ An sống ở vùng dịch phía Nam Hỗ trợ khẩn cấp cho người dân Nghệ An sống ở vùng dịch phía Nam

UBND tỉnh Nghệ An vừa ban hành văn bản hỏa tốc về việc hỗ trợ người dân Nghệ An ở TP Hồ Chí Minh, Bình ...

Infographic: Đổi mới tổ chức và hoạt động của Công đoàn Việt Nam trong tình hình mới Infographic: Đổi mới tổ chức và hoạt động của Công đoàn Việt Nam trong tình hình mới

Ban Chấp hành Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam vừa ban hành Chương trình hành động thực hiện Nghị quyết Đại hội đại biểu ...

Ngừng việc hơn 1 tháng, nữ công nhân vẫn quyết tâm bám trụ TP HCM vì Ngừng việc hơn 1 tháng, nữ công nhân vẫn quyết tâm bám trụ TP HCM vì "chuyện bao đồng”

Ảnh hưởng của dịch bệnh Covid-19 ở TP HCM khiến những người như chị Nguyễn Thị Ánh (38 tuổi, quê Ninh Bình, công nhân Tổng ...

Tin mới hơn

Có một mái nhà chung đầy yêu thương

Có một mái nhà chung đầy yêu thương

Có một mái nhà chung đầy yêu thương - Công đoàn Trường THCS Ngô Sĩ Liên (thành phố Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu). Có thể nói, nó không chỉ là một tổ chức đại diện cho quyền lợi của giáo viên mà còn là mái nhà chung đầy ắp yêu thương, nơi mỗi thành viên đều cảm thấy được quan tâm, chia sẻ và đồng hành trong công việc lẫn cuộc sống.
Sức mạnh nằm ở tinh thần đoàn kết và tình yêu nghề

Sức mạnh nằm ở tinh thần đoàn kết và tình yêu nghề

Đây không chỉ là một bài viết tham gia cuộc thi, mà còn là những dòng tâm sự chân thật từ một giáo viên trẻ vừa chập chững bước vào nghề. Tôi muốn được kể lại câu chuyện về những người đã truyền cho tôi ngọn lửa yêu nghề, về những tấm gương thầy cô đã giúp tôi hiểu và trân trọng hơn giá trị của sự đoàn kết, yêu thương trong môi trường sư phạm – ngôi trường Tiểu học Nguyễn Tất Thành, xã IaDreng, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai – nơi tôi may mắn được bắt đầu hành trình làm nghề gieo chữ.
Tấm lòng của cô bảo mẫu Nguyễn Thị Mỹ Hiền

Tấm lòng của cô bảo mẫu Nguyễn Thị Mỹ Hiền

Trong không gian ấm áp của ngôi trường tiểu học, có một bóng dáng nhỏ nhắn, tần tảo luôn bận rộn chăm sóc từng em học sinh. Đó là cô Nguyễn Thị Mỹ Hiền – một bảo mẫu Trường Tiểu học Châu Văn Liêm (phường 5, quận 6, TP. Hồ Chí Minh) với trái tim nhân hậu và tấm lòng yêu trẻ.

Tin tức khác

Công đoàn nhà trường – nguồn động viên lớn lao

Công đoàn nhà trường – nguồn động viên lớn lao

Tình yêu thương luôn hiện hữu, dù vô hình. Nó đa dạng như viên đá ngũ sắc, lung linh và ấm áp trong từng khoảnh khắc đời thường. Tôi cảm nhận rõ điều ấy tại nơi làm việc - Công đoàn Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú THCS và THPT huyện Hàm Yên (Tuyên Quang). Ngôi trường không chỉ là nơi giảng dạy, mà là mái ấm thứ hai thân yêu, nơi lan tỏa tình yêu thương giữa người với người.
Nhìn lại một hành trình đến với công đoàn

Nhìn lại một hành trình đến với công đoàn

Ngày 17/3/2023 là một cột mốc quan trọng trong cuộc đời tôi khi tôi được tín nhiệm bầu vào Ban chấp hành (BCH) Công đoàn Trường THPT Nguyễn Trãi (thị xã Trảng Bảng, tỉnh Tây Ninh), nhiệm kỳ 2023-2028 và được giao trọng trách Chủ tịch Công đoàn.
Sắc màu công sở

Sắc màu công sở

Nhờ những nỗ lực không ngừng, Công đoàn Trung tâm thanh toán, Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) đã và đang khẳng định vai trò quan trọng trong việc đại diện, bảo vệ quyền lợi chính đáng của người lao động, đồng thời thúc đẩy sự phát triển toàn diện của đơn vị, góp phần vào thành công chung của BIDV.
Người “giữ lửa” cho Công đoàn Trường THCS Gò Xoài

Người “giữ lửa” cho Công đoàn Trường THCS Gò Xoài

Cô Phạm Thị Thanh Xuân, người đã giữ chức vụ Chủ tịch Công đoàn Trường THCS Gò Xoài, huyện Bình Chánh (TP. Hồ Chí Minh) từ năm 2007 đến 2023 là một tấm gương sáng ngời về sự tận tụy và lòng yêu thương đối với công việc và đồng nghiệp. Suốt hơn 16 năm đảm nhận trọng trách này, cô Xuân không chỉ là một người lãnh đạo mà còn là người đồng hành, người bảo vệ và người bạn của mọi công đoàn viên và người lao động tại trường.
Anh Nguyễn Minh Thanh- công nhân thích sáng tạo

Anh Nguyễn Minh Thanh- công nhân thích sáng tạo

Anh Nguyễn Minh Thanh, Tổ trưởng sản xuất Công ty Cổ phần Dược phẩm Tipharco (Tiền Giang), vừa được Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam vinh danh công nhân lao động tiêu biểu là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam năm 2025.
Điểm tựa cuộc sống

Điểm tựa cuộc sống

Cuộc đời của mỗi chúng ta luôn là một hành trình dài và trên hành trình ấy không thể biết được điều gì sẽ xảy ra ở phía trước. Có thể là niềm vui, là may mắn nhưng cũng có thể là những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Vì thế, ta rất cần một “điểm tựa” vững vàng để có thể mạnh mẽ vượt qua bước tiếp. Đoàn viên luôn có được cho mình một “điểm tựa” chắc chắn để yên tâm công tác đó chính là Công đoàn Trường THPT Tân Trào (thành phố Tuyên Quang, tỉnh Tuyên Quang).
Xem thêm