Sáng hôm nay Quyên được nghỉ. Trong lòng nhẹ tênh vì không phải vội vã lo đến giờ đi làm. Cô sẽ dành cả ngày hôm nay để chăm sóc gia đình. Nghĩ về những ngày tháng qua, Quyên thầm cảm ơn cuộc sống đã cho cô sức mạnh để vượt qua khó khăn, vươn lên mạnh mẽ.

Quyên là một cô gái xinh đẹp, giỏi giang và đầy nhiệt huyết. Cô tốt nghiệp Trường Đại học Giáo Dục – Đại học Quốc gia Hà Nội vào năm 2009. Sau đó cô học Cao học đến năm 2011.

Tuổi thanh xuân của Quyên tràn ngập hạnh phúc khi cô quen biết, yêu và kết hôn với một chàng thư sinh điển trai và yêu thương cô hết lòng. Cô về với gia đình nhỏ tại xã Tân Chi, huyện Tiên Du, Bắc Ninh. Hạnh phúc nhân đôi khi vợ chồng cô đón bé gái đầu lòng vào năm 2014. Niềm hạnh phúc gia đình khiến cô trẻ đẹp hơn mỗi ngày.

Có một
Ngày Quyên mới lập gia đình.

Nói về công việc, Quyên được nhận công tác tại Trường THPT Lý Thường Kiệt, TP Bắc Ninh, cách nhà vài cây số, đây là khoảng cách "đẹp" với sinh viên mới ra trường. Mới về trường, Quyên đã rất năng nổ, tích cực tham gia công tác Đoàn với tư cách Ủy viên Ban chấp hành Đoàn trường.

Cô tham gia rất nhiều hoạt động như tổ chức các cuộc thi "Đất học Kinh Bắc" cấp trường, các chương trình của Đoàn nhân dịp 26/3 hằng năm, rồi làm việc trong Ban Cố vấn cho các em đi thi cấp cụm các vòng tuần và vòng tháng. Cô hăng say công việc với nhiệt huyết của tuổi trẻ. Mọi việc cứ êm ả trôi đi như vậy.

Nhưng Quyên bỗng thấy mình hay mệt mỏi, sút cân nhanh nên cô thu xếp thời gian đi khám bệnh. Cô bàng hoàng khi bác sĩ kết luận cô bị mắc bệnh Hội chứng thận hư do viêm cầu thận mạn. Cô suy sụp hoàn toàn. Đầu óc cô quay cuồng hình dung ra đủ những điều không hay sẽ diễn ra...

Cô hình dung ra cảnh đi viện hằng tháng, con cái để chồng và mẹ chồng nuôi. Con sẽ không được gần mẹ. Nghĩ thật xót xa. Bất giác hai dòng nước mắt cứ trào ra không ngăn lại được.

Cô vào nhà tắm xả nước thật to rồi ngồi khóc rưng rức, buồn cho số phận của mình. Khi bình tĩnh lại, hai mắt cô ráo hoảnh và thoáng một tia sáng vụt qua tâm trí. Cô nghĩ, không thể ủy mị như vậy được, phải cố gắng vượt qua. Phải là chỗ dựa tinh thần cho chồng con và người thân, mình mà suy nghĩ quá bệnh nặng thêm thì cả nhà sẽ khổ.

Quyên lau hết nước mắt và bước ra ngoài như không có điều gì xảy ra. Buổi tối, sau khi ăn cơm xong , Quyên nói với cả nhà tình trạng bệnh của cô. Cả nhà xúm vào động viên cô đi điều trị theo lịch của bác sĩ.

Thế là Quyên yên tâm đi điều trị hằng tháng tại một bệnh viện ở Hà Nội. Ban chấp hành Công đoàn nhà trường khi nghe tin cô đi điều trị đã đến thăm hỏi, động viên kịp thời. Công đoàn phân công chị em phụ nữ gần nhà Quyên thường xuyên tới chuyện trò giúp đỡ để Quyên thêm động lực.

Những tiết dạy của Quyên trong những ngày cô đi điều trị bệnh đều có đồng nghiệp san sẻ, giúp đỡ. Quyên cảm thấy yêu đời và tự tin hơn. Cô càng tích cực chữa bệnh và luôn cố gắng hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao.

Một thời gian sau, bệnh tình đỡ hơn rất nhiều. Quyên thầm cảm ơn gia đình và tổ chức Công đoàn nhà trường đã luôn quan tâm, chia sẻ những lúc cô khó khăn nhất.

Có một
Quyên tham gia tích cực trong các hoạt động phong trào của nhà trường.

Tranh thủ lúc sức khỏe ổn định, vợ chồng cô quyết định sinh thêm bé thứ hai. Ông trời thật biết thương cô, cô đã sinh thêm được một bé trai kháu khỉnh vào năm 2019. Mọi người chúc mừng vợ chồng cô đã đạt "điểm 10”. Cô hạnh phúc quá, quên luôn cả bệnh tật, tập trung chăm bé thứ hai.

Biết cô vừa bị căn bệnh âm thầm hành hạ sức khỏe lại đang nuôi con nhỏ nên Công đoàn trường đã đề nghị xếp thời khóa biểu sao cho Quyên thuận tiện nhất trong thời kỳ nuôi con bú và kết hợp chữa bệnh.

Nhìn hai đứa con bụ bẫm, Quyên thấy hài lòng với cuộc sống. Cô không cần gì hơn ngoài sức khỏe để chăm sóc chồng con mỗi ngày.

Cô tham gia tích cực mọi phong trào của Đoàn trường như làm MC cho chương trình "Đất Học Kinh Bắc" cấp trường được tổ chức hằng tháng, các chương trình cho mít tinh chào mừng Ngày thành lập Đoàn Thanh niên 26/3 và nhiều chương trình khác do Đoàn trường đảm nhận.

Quyên sẽ hạnh phúc biết bao nếu không có chuyện xảy ra với con gái yêu quý. Theo thói quen, lúc Quyên rửa mặt cho con, cô rất hay chú ý những vết bẩn trên mặt con và lau sạch bằng được, còn nốt muỗi đốt thì cô mua thuốc bôi cho bằng hết.

Nhưng lần này, sao những nốt muỗi đốt cứ ở đó không hết mà nó còn lan rộng ra. Có hôm cô còn thấy chân tay con gái lác đác cũng bị những nốt tương tự. Cô giật mình chợt nghĩ: "Có khi nào con lại bị một căn bệnh gì đó, phải đi khám ngay thôi!".

Thế là hai vợ chồng đưa con đi khám ngay lập tức. Thật đáng buồn khi bác sĩ thông báo con gái Quyên bị mắc bệnh Lupus ban đỏ hệ thống, một căn bệnh rất nguy hiểm đến tính mạng.

Bầu trời như sập xuống. Mọi thứ như vỡ vụn dưới chân cô. Cô choáng váng, khụyu xuống nén nước mắt hỏi bác sĩ xem nên làm gì để con gái cô ngăn được mối nguy cơ của bệnh này. Bác sĩ khuyên cô bình tĩnh vì đây là giai đoạn đầu, vẫn có thể can thiệp được.

Không muốn con gái biết mẹ buồn, Quyên kể toàn chuyện vui cho con nghe. Đứa bé 5 tuổi hồn nhiên chẳng hiểu gì cả cứ cười ngất ngư theo mẹ. Lại một hành trình bao vất vả bên con.

Quyên cùng chồng đưa con đi điều trị theo lịch của bác sĩ. Bao nhiêu thời gian và tiền bạc lại dồn hết vào con. Bao đêm không ngủ khiến Quyên gầy rạc đi. Không ai dám hỏi sao Quyên gầy thế, chỉ ngầm tìm hiểu lý do bởi vì lỡ hỏi, Quyên lại phải giải thích. Điều đó vô tình sẽ chạm đến nỗi đau sâu thẳm trong lòng cô.

Ban lãnh đạo và Ban Chấp hành Công đoàn Trường THPT Lý Thường Kiệt biết tin đã tổ chức đến tận nhà động viên gia đình và hỏi thăm tình hình cháu bé. Thú thực, chúng tôi là những người ngoài cuộc mà còn thấy trong lòng rưng rưng, huống gì Quyên lại là mẹ của cháu. Không ai nói ra nhưng trong lòng ai cũng lo lắng cho bệnh tình của cháu.

Mọi người đều tránh những lời bình luận nhạy cảm, gây lo lắng cho gia đình, chỉ biết nói những lời động viên và tếu táo, vui vẻ cho giảm bầu không khí căng thẳng của gia đình.

Kể từ hôm đó, các đồng chí lãnh đạo và tổ chức Công đoàn nhà trường càng chú ý quan tâm đến gia đình Quyên hơn. Các chị em trong Tổ Nữ công nhà trường luôn giúp đỡ Quyên về mặt thời gian khi cần thiết.

Ban chấp hành Công đoàn đã đề nghị Công đoàn cấp trên trợ cấp khó khăn cho gia đình Quyên trong những dịp Tết đến, Xuân về. Cứ như vậy, đã hai năm trôi qua, sức khỏe của con gái Quyên đã dần dần ổn định.

Có một
Quyên đã tự tin và yên tâm công tác.

Quyên tâm sự với tôi: “Chị ơi, trộm vía may thế, trong đợt Covid-19 không được đi đâu mà hai mẹ con em đều không sao. Em cũng thấy khỏe mà con nhà em lại thấy ổn chị ạ!”.

Tôi cũng hùa theo: “ May nhỉ. Đợt phong tỏa này mà phải đi viện thì quá khổ, chẳng ai được vào cùng để chăm con”.

Khi rảnh, mấy chị em giáo viên chúng tôi thường ngồi tâm sự với Quyên, cô thổ lộ: “Thực sự, không có các anh chị trong Công đoàn nhà trường động viên chắc em không thể bước tiếp được. Hi!”. Cái cười gượng gạo toát lên nỗi buồn sâu thẳm. Chúng tôi chuyển sang chủ đề khác để Quyên đỡ buồn.

Sau bao thăng trầm, Quyên như một đóa hướng dương vươn mình về phía mặt trời, mạnh mẽ vượt qua mọi khó khăn để kiến tạo nên một cuộc sống tươi đẹp hơn.

Hiện nay, mặc dù vẫn phải tuân theo chế độ bác sĩ chỉ định, Quyên rất yên tâm công tác không chỉ vì bệnh tình của hai mẹ con đã thuyên giảm nhiều, có chiều hướng ổn định mà còn nhờ có sự quan tâm của gia đình và đồng nghiệp, đặc biệt là của lãnh đạo và Công đoàn nhà trường.

Bởi lẽ đó, chúng tôi, những người đồng nghiệp của cô, tin rằng đóa hoa ấy sẽ luôn tỏa sáng dưới ánh mặt trời mặc cho những thử thách vẫn còn đó.

Công đoàn - người tiếp sức trên hành trình cuộc sống Công đoàn - người tiếp sức trên hành trình cuộc sống

Như một thói quen thường ngày, tôi đã đến với các chương trình văn hóa - xã hội trên truyền hình. Trong một dịp xem ...

Nữ y tá mạnh mẽ, vượt khó Nữ y tá mạnh mẽ, vượt khó

Đến thăm Trạm Y tế Văn Nhuệ (huyện Ân Thi – tỉnh Hưng Yên) vào ngày đầu thu, chắc hẳn ai cũng ấn tượng với ...

“Món nợ” ân tình “Món nợ” ân tình

Kể từ ngày chồng chị Nguyễn Thị Toan, công nhân Công ty Gốm Thanh Sơn, TP. Uông Bí (Quảng Ninh) bị tai nạn lao động, ...

Tin mới hơn

Có một mái nhà chung đầy yêu thương

Có một mái nhà chung đầy yêu thương

Có một mái nhà chung đầy yêu thương - Công đoàn Trường THCS Ngô Sĩ Liên (thành phố Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu). Có thể nói, nó không chỉ là một tổ chức đại diện cho quyền lợi của giáo viên mà còn là mái nhà chung đầy ắp yêu thương, nơi mỗi thành viên đều cảm thấy được quan tâm, chia sẻ và đồng hành trong công việc lẫn cuộc sống.
Sức mạnh nằm ở tinh thần đoàn kết và tình yêu nghề

Sức mạnh nằm ở tinh thần đoàn kết và tình yêu nghề

Đây không chỉ là một bài viết tham gia cuộc thi, mà còn là những dòng tâm sự chân thật từ một giáo viên trẻ vừa chập chững bước vào nghề. Tôi muốn được kể lại câu chuyện về những người đã truyền cho tôi ngọn lửa yêu nghề, về những tấm gương thầy cô đã giúp tôi hiểu và trân trọng hơn giá trị của sự đoàn kết, yêu thương trong môi trường sư phạm – ngôi trường Tiểu học Nguyễn Tất Thành, xã IaDreng, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai – nơi tôi may mắn được bắt đầu hành trình làm nghề gieo chữ.
Tấm lòng của cô bảo mẫu Nguyễn Thị Mỹ Hiền

Tấm lòng của cô bảo mẫu Nguyễn Thị Mỹ Hiền

Trong không gian ấm áp của ngôi trường tiểu học, có một bóng dáng nhỏ nhắn, tần tảo luôn bận rộn chăm sóc từng em học sinh. Đó là cô Nguyễn Thị Mỹ Hiền – một bảo mẫu Trường Tiểu học Châu Văn Liêm (phường 5, quận 6, TP. Hồ Chí Minh) với trái tim nhân hậu và tấm lòng yêu trẻ.

Tin tức khác

Công đoàn nhà trường – nguồn động viên lớn lao

Công đoàn nhà trường – nguồn động viên lớn lao

Tình yêu thương luôn hiện hữu, dù vô hình. Nó đa dạng như viên đá ngũ sắc, lung linh và ấm áp trong từng khoảnh khắc đời thường. Tôi cảm nhận rõ điều ấy tại nơi làm việc - Công đoàn Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú THCS và THPT huyện Hàm Yên (Tuyên Quang). Ngôi trường không chỉ là nơi giảng dạy, mà là mái ấm thứ hai thân yêu, nơi lan tỏa tình yêu thương giữa người với người.
Nhìn lại một hành trình đến với công đoàn

Nhìn lại một hành trình đến với công đoàn

Ngày 17/3/2023 là một cột mốc quan trọng trong cuộc đời tôi khi tôi được tín nhiệm bầu vào Ban chấp hành (BCH) Công đoàn Trường THPT Nguyễn Trãi (thị xã Trảng Bảng, tỉnh Tây Ninh), nhiệm kỳ 2023-2028 và được giao trọng trách Chủ tịch Công đoàn.
Sắc màu công sở

Sắc màu công sở

Nhờ những nỗ lực không ngừng, Công đoàn Trung tâm thanh toán, Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) đã và đang khẳng định vai trò quan trọng trong việc đại diện, bảo vệ quyền lợi chính đáng của người lao động, đồng thời thúc đẩy sự phát triển toàn diện của đơn vị, góp phần vào thành công chung của BIDV.
Người “giữ lửa” cho Công đoàn Trường THCS Gò Xoài

Người “giữ lửa” cho Công đoàn Trường THCS Gò Xoài

Cô Phạm Thị Thanh Xuân, người đã giữ chức vụ Chủ tịch Công đoàn Trường THCS Gò Xoài, huyện Bình Chánh (TP. Hồ Chí Minh) từ năm 2007 đến 2023 là một tấm gương sáng ngời về sự tận tụy và lòng yêu thương đối với công việc và đồng nghiệp. Suốt hơn 16 năm đảm nhận trọng trách này, cô Xuân không chỉ là một người lãnh đạo mà còn là người đồng hành, người bảo vệ và người bạn của mọi công đoàn viên và người lao động tại trường.
Anh Nguyễn Minh Thanh- công nhân thích sáng tạo

Anh Nguyễn Minh Thanh- công nhân thích sáng tạo

Anh Nguyễn Minh Thanh, Tổ trưởng sản xuất Công ty Cổ phần Dược phẩm Tipharco (Tiền Giang), vừa được Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam vinh danh công nhân lao động tiêu biểu là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam năm 2025.
Điểm tựa cuộc sống

Điểm tựa cuộc sống

Cuộc đời của mỗi chúng ta luôn là một hành trình dài và trên hành trình ấy không thể biết được điều gì sẽ xảy ra ở phía trước. Có thể là niềm vui, là may mắn nhưng cũng có thể là những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Vì thế, ta rất cần một “điểm tựa” vững vàng để có thể mạnh mẽ vượt qua bước tiếp. Đoàn viên luôn có được cho mình một “điểm tựa” chắc chắn để yên tâm công tác đó chính là Công đoàn Trường THPT Tân Trào (thành phố Tuyên Quang, tỉnh Tuyên Quang).
Xem thêm